Lịch sử Sân_vận_động_Luzhniki

Bối cảnh và những năm đầu

Lễ khai mạc Thế vận hội Mùa hè 1980

Ngày 23 tháng 12 năm 1954, Chính phủ Liên Xô thông qua nghị quyết về việc xây dựng một sân vận động ở khu vực Luzhniki ở Moskva. Quyết định của Chính phủ Liên Xô là một phản ứng đối với tình hình quốc tế cụ thể hiện nay: Vào đầu những năm 1950, các vận động viên Liên Xô lần đầu tiên bước lên sân khấu thế giới sau Chiến tranh Vệ quốc Vĩ đại, tham gia Thế vận hội Olympic. Thế vận hội Mùa hè 1952 tại Helsinki đã mang về cho đội Liên Xô 71 huy chương (trong đó 22 huy chương vàng) và xếp vị trí thứ hai trong bảng xếp hạng các đội không chính thức.

Đó là một thành công lớn, nhưng sự phát triển thể thao ngày càng tăng của Liên Xô, vốn là vấn đề chính sách của nhà nước, đòi hỏi phải xây dựng một khu liên hợp thể thao mới. Khu liên hợp được đề xuất đáp ứng đầy đủ các tiêu chuẩn hiện đại của quốc tế, đồng thời là cơ sở đào tạo đội tuyển Olympic và đấu trường cho các giải đấu lớn trong nước và quốc tế.

Sân vận động được xây dựng vào năm 1955–56 với tên gọi Grand Arena của Sân vận động Trung tâm Lenin. Vật liệu xây dựng được sản xuất từ LeningradCộng hòa Xã hội chủ nghĩa Xô viết Armenia, điện và gỗ sồi cho băng ghế khán giả từ Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Xô viết Ukraina, đồ nội thất từ RigaKaunas, kính được mang đến từ Minsk, thiết bị điện từ PodolskOblast Moskva, và gỗ thông từ IrkutskSiberia. Cần phải phá dỡ toàn bộ khu nhà đổ nát (trong đó có Nhà thờ Chúa Ba Ngôi, nơi được cho là sẽ được trùng tu). Do đất bị úng nước nhiều nên gần như toàn bộ diện tích móng của khu liên hợp phải nâng lên nửa mét. 10.000 cọc được đóng vào lòng đất và tàu cuốc đã cải tạo được khoảng 3 triệu mét khối đất.

Sân vận động chính thức mở cửa vào ngày 31 tháng 7 năm 1956,[6] được xây dựng chỉ trong 450 ngày. Đây là sân vận động quốc gia của Liên Xô, và hiện tại là sân vận động quốc gia của Nga.

Thế vận hội Mùa hè 1980

Sân vận động Luzhniki trong Thế vận hội Mùa hè 1980

Sân vận động là địa điểm chính của Thế vận hội Mùa hè 1980,[7] sức chứa khán giả vào thời điểm đó là 103.000 người. Các sự kiện được tổ chức tại sân vận động này là lễ khai mạcbế mạc, điền kinh, chung kết môn bóng đá, và nhảy đại prix cá nhân.[8]

Thảm họa Luzhniki 1982

Bài chi tiết: Thảm họa Luzhniki

Vào ngày 20 tháng 10 năm 1982, thảm họa đã xảy ra trong trận đấu Cúp UEFA giữa FC Spartak Moskva và HFC Haarlem. 66 người chết trong vụ giẫm đạp,[9] khiến nó trở thành thảm họa thể thao tồi tệ nhất của Nga vào thời điểm đó.

Những năm 1990 và 2000

Sân vận động Luzhniki vào năm 2009

Năm 1992, sân vận động được đổi tên thành Sân vận động Luzhniki. Một cuộc cải tạo lớn vào năm 1996 chứng kiến việc xây dựng một mái che trên khán đài, và tân trang lại các khu vực chỗ ngồi, dẫn đến việc giảm sức chứa.[6]

Sân vận động đã tổ chức trận chung kết Cúp UEFA 1999, trong đó Parma đánh bại Marseille trong trận chung kết Cúp UEFA thứ hai được thi đấu như một trận đấu duy nhất.

Sân vận động Luzhniki đã được UEFA chọn để tổ chức trận chung kết UEFA Champions League 2008. Manchester United đã thắng Chelsea trong trận chung kết Champions League toàn Anh đầu tiên vào ngày 21 tháng 5. Trận đấu diễn ra không có sự cố và một phát ngôn viên của Đại sứ quán Anh tại Moskva cho biết, "Các biện pháp an ninh và hậu cần mà chính quyền Nga đưa ra là ưu tiên hàng đầu, cũng như sự hợp tác của họ với các đối tác đến từ Vương quốc Anh."[10]

Vào tháng 8 năm 2013, sân vận động đã tổ chức Giải vô địch điền kinh thế giới.

Cải tạo cho Giải vô địch bóng đá thế giới

Sân vận động được cải tạo

Sân vận động ban đầu đã bị phá bỏ vào năm 2013 để nhường chỗ cho việc xây dựng một sân vận động mới. Tuy nhiên, trang bìa tự hỗ trợ vẫn được giữ lại. Bức tường mặt tiền cũng được giữ lại, do giá trị kiến trúc của nó, và sau đó được kết nối lại với công trình mới. Việc xây dựng sân vận động mới được hoàn thành vào năm 2017.[11]

Giải vô địch bóng đá thế giới 2018 được tổ chức tại Nga với Sân vận động Luzhniki được chọn làm địa điểm cho trận khai mạc và cũng là trận chung kết, được tổ chức vào ngày 15 tháng 7 năm 2018. Sân vận động này cùng với Sân vận động Olimpico của Roma, Sân vận động Wembley cũ của Luân Đôn, Sân vận động Olympic của Berlin và Sân vận động Olympic của München là sân vận động duy nhất đã tổ chức các trận chung kết của Giải vô địch bóng đá thế giớiCúp C1 châu Âu/Champions League của UEFA và là sân vận động chính của Thế vận hội Mùa hè. Stade de France của Saint-Denis dự kiến trở thành một sân vận động khác vào năm 2024.

Sức chứa của sân vận động đã tăng từ 78.000 lên 81.000 chỗ ngồi,[12] một phần nguyên nhân là do việc loại bỏ đường chạy điền kinh xung quanh sân.